Năm 1910, những chiếc máy làm gạch bông bắt đầu được đưa vào Việt Nam bởi Brossard et Mopin, công ty xây dựng nổi tiếng của Pháp với các dự án lớn như Ga Hàng Cỏ ở Hà Nội hay chợ Bến Thành ở Sài Gòn.
Thời đó, thay vì sử dụng công nghệ nung thủ công thì người Pháp đã thành công với công nghệ ép thủy lực. Mỗi viên gạch bông được chia làm 3 lớp với bề mặt bằng xi măng, bột màu, bột đá cẩm thạch, pha trộn màu, cho vào khuôn, rồi đưa vào máy ép.
Đến năm 1954, người Pháp rút khỏi Việt Nam, xưởng gạch được ông Trương Văn Qui mua lại và đặt tên là Hãng gạch bông Thanh Danh.
Những năm 1960 đến 1975 ở miền Nam, gạch bông rất được ưa chuộng, không chỉ các công trình lớn mà còn được sử dụng rộng rãi ở nhà dân, đặc biệt là các dinh thự.
Sau 1975, nhà nước quốc hữu hóa, Thanh Danh sáp nhập với Xí nghiệp Nam Hưng, Xí nghiệp Tân Á trở thành Xí nghiệp quốc doanh gạch bông Thanh Danh. Lúc này, xu hướng sử dụng gạch bông bắt đầu ra Bắc và cũng được người tiêu dùng đón nhận.
Đến giữa thập niên 90, trào lưu chuyển sang sử dụng gạch nung ceramic nở rộ nên gạch bông dần mất thị phần. Thanh Danh và nhiều công ty khác giảm dần quy mô và ngừng hoạt động. Sản phẩm gạch bông truyền thống dần bị quên lãng. Nhưng những hoa văn ấy chắc hẳn đã vẽ nên ký ức của nhiều thế hệ.
* Mời quý độc giả theo dõi các chương trình đã phát sóng của Đài Truyền hình Việt Nam trên TV Online!
Bình luận (0)