Không ai trong Nhà Trăng dám nói ra, nhưng sự lo lắng hiện rõ trên từng khuôn mặt. Thế nhưng, giữa lúc tưởng chừng không còn đường lui ấy, vẫn có những đôi mắt sáng lên – đôi mắt của những người đã từng lội ngược dòng cả đời. Vậy nên, thay vì hoang mang, họ chọn cách dấn thân. Chọn cách đối mặt và vượt qua – bởi họ không còn cách nào khác. Và hơn hết, bởi họ còn niềm tin vào nhau.
Niềm tin rằng, chỉ cần còn người đồng hành, còn đôi tay sẵn sàng lao động – thì từ 6 triệu ấy, họ sẽ dựng lên cả một bầu trời hy vọng.
Bởi hơn ai hết, Nhà Trăng hiểu rõ: kế hoạch ấy không được quyền "đi xuống" – vì nếu chúng tôi rút lui, sẽ có những mảnh đời gục ngã. Vì một đứa trẻ không được ăn no, một cụ già mất mái che, một người vô gia cư không còn điểm tựa… thì mỗi bước lùi của chúng tôi có thể là mất mát vĩnh viễn của ai đó ngoài kia.
Một kế hoạch "đi ngang" – nhưng là để không ai bị bỏ lại phía sau
Không tăng trưởng dồn dập, không vẽ những giấc mơ hào nhoáng, kế hoạch 2025 của Nhà Trăng trong đại hội vừa diễn ra ngày 12/5 vừa qua được xây dựng dựa trên một nguyên tắc duy nhất: không ai bị lãng quên. 500 mảnh đời sẽ tiếp tục được chăm lo; 25.000 bữa ăn vẫn sẽ được mang đến những mái ấm; ít nhất 4 chuyến đi về vùng sâu, vùng xa sẽ được thực hiện; 60 người già cô đơn vẫn sẽ có nơi nương tựa trọn vẹn – như một lời hứa không đổi thay.
Không có khoản tiền nào được chi dễ dãi. Kế hoạch 2025 là một bản thiết kế tỉ mỉ, tính đến từng đồng, từng suất ăn, từng chuyến đi, và từng cuộc đời phía sau những con số. Tất cả đều dựa trên nguyên lý phân bổ hợp lý cho đường dài, đặt ưu tiên cho những nơi cần trước, cần đúng – không cắt xén yêu thương, nhưng cũng không tiêu pha cảm tính.
Song hành cùng đó là cơ chế kiểm soát tài chính chặt chẽ, đảm bảo không một đồng nào bị chi sai. Minh bạch không phải để trưng bày – mà để giữ trọn niềm tin từ 31.000 lượt mạnh thường quân và 1.400 tình nguyện viên, những người chưa từng tiếc thời gian hay tiền bạc khi Nhà Trăng cần.
Mỗi người một vị trí – cùng nhìn về một hướng
Năm 2025, Nhà Trăng không chỉ có một kế hoạch hay, mà có một cơ chế phối hợp rõ ràng: người già giữ hồn chương trình qua các hoạt động nghệ thuật và kể chuyện; người trẻ gánh vác hậu cần, hành chính; người có chuyên môn tập trung xây dựng giải pháp và mô hình dài hạn. Không ai làm thay ai, nhưng ai cũng làm đúng phần việc của mình, tạo nên một cỗ máy nhân ái vận hành bền bỉ.
Một hình ảnh đầy hy vọng đã hiện ra trong Đại hội: các ứng viên cho vị trí CEO của Nhà Trăng không còn đi "xin việc". Họ không quan tâm đến chuyện mình có trúng tuyển hay không. Điều họ quan tâm là: ai sẽ trúng – để họ còn đồng hành, còn tiếp sức, còn góp phần giúp người đó hoàn thành sứ mệnh. Đó là Nhà Trăng đã bước qua khỏi giới hạn của một tổ chức thiện nguyện thông thường – mà trở thành một cộng đồng gắn kết bởi giá trị và niềm tin.
Không ai quên được đầu năm 2024 – khi tài chính chạm đáy, nội lực kiệt quệ. Nhưng chính từ vạch xuất phát đó, Nhà Trăng vẫn cùng nhau làm nên những con số đáng tự hào: 1.400 lượt tình nguyện viên, 31.000 lượt mạnh thường quân đã song hành với các hoạt động lớn nhỏ trải khắp ba miền. Nếu đã làm được điều đó trong điều kiện khắc nghiệt hơn, tại sao chúng ta không tin rằng năm 2025 sẽ lại là một năm bùng nổ yêu thương?
Chỉ còn 6 triệu đồng – nhưng Nhà Trăng có một kho nội lực vô giá. Và với nội lực ấy, Nhà Trăng biết chắc: 2025 sẽ không chỉ là một năm sống sót – mà sẽ là một năm trưởng thành.
* Mời quý độc giả theo dõi các chương trình đã phát sóng của Đài Truyền hình Việt Nam trên TV Online và VTVGo!